Nam Cung Ngạo nở nụ cười, thì ra nghe lời phụ nữ cũng không tồi, khó trách được Tuyệt nghe lời Mạc Thanh Yên như vậy, thì ra chính là cảm giác này.
Anh đạm thanh nói: "Về sau toàn bộ đều nghe theo lời vợ."
Lương Mộc Tình nhíu nhíu mi: "Ai là vợ của anh. Hứ!"
Miệng cô tuy nói vậy nhưng trong lòng cảm thấy rất ngọt ngào, thời điểm xoay người mặt cũng xuất hiện tươi cười. Cô quay lại ghế sô pha, mở điện thoại chơi game.
Kỳ thật cùng anh đi làm không nhàm chán, chí ít còn có thể ngắm anh vơi bớt nỗi nhớ.
Mà anh cũng thích có vợ ở bên cạnh, làm việc có tinh thần hẳn lên.
Tại Long gia, Long Thiên Vũ bị nhốt bên trong, không ngừng đập cửa.
"Bà nội, sao bà lại nhốt cháu lại? Cháu muốn ra ngoài."
Nghe thấy tiếng gọi của cô, Long lão phu nhân đi tới trước cửa, lạnh lùng nói.
"Tiểu Vũ, ta biết cháu muốn đi gặp Nam Cung Ngạo."
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください