Lam Vũ Điệp nhìn thư phòng chỗ ông đã từng ở, cầm lấy bút vẽ trên bàn, đây là đồ ông đã dùng qua. Sau đó lại nhìn trên bàn, xem bức tranh mới nhất của ông, trong mắt bà tràn ngập vui sướng.
Ông còn sống, ông vẫn còn sống.
Nhiều năm như vậy, bà nghĩ ông đã chết, loại đau khổ này thật sự đáng sợ.
Lúc này tim của bà lại lần nữa nhảy lên, tâm trạng kích động này giống như khi mùa mới gặp ông.
Bà giơ tay sờ lên tranh của ông, sau đó để trước mũi ngửi, có thể ngửi được mùi thuốc lá nhàn nhạt. Bà biết mà, ông hút thuốc.
Hơn nữa khi ông vẽ tranh, rất thích cầm một điếu thuốc trong tay, thỉnh thoảng hút một hơi, sau đó lại tiếp tục vẽ.
Khi đó, mỗi ngày bà đều bị bắt làm người mẫu của ông, như là ông đặc biệt thích vẽ tranh về bà.
Hôm nay ở trong này, nhìn thấy hàng nghìn bức tranh, lòng của bà từng chút bị hòa tan. Bà đau khổ trong nhiều năm như vậy, giống như đã biến mất hết. Ông yêu bà, vẫn luôn yêu bà.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください