Tâm trạng Mạc Thanh Yên rối loạn lên, cô đang trấn an biểu hiện của mình, tỏ ra là không để ý, chính là đặc biệt quan tâm, rồi lại ngại không dám hỏi.
Dù sao lúc ấy Băng Kỳ nói đứa nhỏ của Lãnh Nhiên, anh ta cũng nhận. Giờ lại biết không phải của anh, có chút bị tổn thương.
Cô chỉ có thể bưng cái chén lên, uống trà, đem lòng tò mò giấu đi.
Lãnh Nhiên thấy cô không hỏi, cảm thấy cô gái này có điểm khác lạ so với người bình thường, nếu là người bình thường hẳn sẽ truy hỏi kĩ càng chuyện này.
Lãnh Nhiên đợi một hồi, những cô gái kia vẫn cầm cái chén, không có ý muốn hỏi, anh ta ngồi không yên.
"Tiểu Yên, cô không tò mò chuyện gì xảy ra tiếp theo sao?"
Đôi mắt to của Mạc Thanh Yên chuyển hướng sang Lãnh Nhiên: "Chuyện của cậu là chuyện của Thiển Thiển, tôi sợ biết nhiều quá mức, sẽ không nhịn được mà đánh cậu."
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください