Thân phận của Lệ Đình Tuyệt là Ám Dạ đế, biết bao người thèm muốn vũ khí trong tay anh? Vì thế nên sợ anh gặp nguy hiểm.
"Không cần."
Nhưng Lệ Đình Tuyệt lại từ chối, anh chỉ muốn một mình ở bên Tiểu Yên một lát, cơ hội hiếm có như vậy, anh muốn trân trọng nó.
Hai người ra khỏi khách sạn, có một con thuyền rất đẹp đang đợi ở đó, được cấp dưới của Lệ Đình Tuyệt đưa xuống, hai người lên thuyền.
Lệ Đình Tuyệt mở ô cho cô, mưa vẫn rơi, nhưng chỉ là cơn mưa nhỏ, tí ta tí tách. Mạc Thanh Yên ngồi trên thuyền, nhìn thành phố được xây dựng trên mặt nước, quả thực rất đặc biệt.
Nơi mà chiếc thuyền nhỏ chèo tới như con đường bình thường, thuyền qua thuyền lại rất đông, đây chính là phương tiện giao thông của thành phố này.
Lệ Đình Tuyệt nhìn thấy có người đang bán hoa liền mua một bó hồng trắng tặng cô.
Mạc Thanh Yên nhận lấy rồi đưa lên mũi ngửi, nở một nụ cười ngọt ngào.
"Thật là thơm."
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください