Câu nói ấy như đã kích động Lệ Đình Tuyệt, đôi mắt anh trong nháy mắt trở nên đỏ, hôn mạnh lên môi cô.
Cưỡng chiếm một cách bá đạo, cái hôn sau bao ngày xa cách, trong nháy mắt đốt cháy kí ức của hai người.
Hai người của ngày xưa, chính là như vậy. Lúc ấy trong tim hai người chỉ có tình yêu, chỉ có đối phương. Vì thế mỗi lần hôn nhau đều cực kỳ tận hưởng, còn Mạc Thanh Yên cũng muốn được hôn anh.
Cô thích sự bá đạo của anh.
Người cô khẽ run, còn anh thời khắc này chỉ muốn cô, ai cũng đừng hòng cướp cô đi, anh không cho phép.
Hôn một hồi lâu, đầu Mạc Thanh Yên ong ong vang lên tiếng nổ, lâu lắm rồi không làm như vậy với đàn ông, cô bỗng dậy lên ham muốn mãnh liệt.
Cô đột nhiên như đã tỉnh táo, đẩy anh ra, rụt đầu về phía sau.
Trong ánh mắt hai người như dày đặc màn sương mù, Lệ Đình Tuyệt lại càng thêm chật vật, nhìn cô lùi xa, lòng như quặn thắt.
Anh bước từng bước về phía trước, lại gần cô hơn một chút.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください