Bởi vì ngồi máy bay trực thăng nên cô chỉ có thể đem theo một người giúp việc, người giúp việc xách túi của cô, cùng cô lên phòng.
Mạc Thanh Yên hứng gió, bước vào thang máy. Lệ Đình Tuyệt đúng lúc bước vào, thấy cô bước tới, không ấn nút để giữ cửa mở. Mạc Thanh Yên thiếu một chút nữa là vào kịp rồi, giương mắt nhìn cửa từ từ đóng lại.
Phi Đao ở phía sau lau mồ hôi lạnh, thiếu gia làm như vậy, Yên tiểu thư càng tức giận, muốn cô tha thứ e là càng khó hơn.
Thang máy vừa mới đóng, vẻ mặt cao ngạo kia của Lệ Đình Tuyệt lập tức thu về. Kì thực trong lòng anh cũng không rõ, chỉ là nếu anh lại giống bộ dạng quấy rầy không buông của ngày xưa, cô sẽ càng chán ghét anh.
Vì thế trước tiên anh nhẫn nhịn, để cô an tâm, anh sẽ không bắt nạt cô, càng không ép buộc cô.
Mạc Thanh Yên đứng trước thang máy, chân sút một phát: "Lệ Đình Tuyệt, đợi một chút tôi sẽ cho anh chết chắc."
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください