Hoàng đế nằm ở trên giường mềm không bao lâu liền ngủ mất.
Cung nhân hầu hạ bên cạnh nhẹ nhàng lui ra ngoài, đi khỏi viện, tránh Cấm vệ và nội thị đến rừng trúc xanh.
Trang Vương đang chờ ở đó.
Cung nhân thấp giọng nói: "Hoàng thượng ngủ rồi."
Nghe vậy Trang Vương thở phào nhẹ nhõm, Hoàng thượng hẳn vẫn chưa nhận được tin tức.
Không biết bên Thái hậu còn có thể bưng bít được bao lâu.
"Phụ thân."
Tề Tông Trình đi nhanh tới, "Phụ thân, con nghe ngóng được tình hình rồi." Hắn tiến lên ghé vào tai Trang Vương nói lời Từ Cẩn Du phán đoán ra.
Trang Vương gật đầu, điều này giống như ông ta nghĩ, vì bảo vệ phủ Trang Vương, chắc chắn Vương phi sẽ nói ra chuyện kia, như vậy mới có thể làm cho Thái hậu nương nương do dự.
Cho nên, ông ta nhất định phải gây ra chút động tĩnh, như vậy mới có thể thay đổi đại cuộc.
Trang Vương nhìn về phía cung nhân: "Đi nghe ngóng tiếp, người Triệu gia có tới không?"
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください