Hứa thị cười tới mức gương mặt méo mó.
Cố Thế Hoành nhìn dáng vẻ gớm ghiếc của Hứa thị, ông ấy có chút không dám tin đây chính là thê tử của mình.
"Bà ta sao rồi?"Cố Thế Hoành hỏi.
Tuỳ tùng vội lên trước: "Đại nhân, nữ nhân này sớm đã điên rồi, mỗi ngày không phải hát thì là cười, cai ngục ghét bà ta ồn ào liền sẽ cho bà ta mấy roi, sau đó bà ta lại có thể yên lặng một chút."
"Bà ta khai rồi sao?"Cố Thế Hoành mím môi.
"Vẫn chưa, nữ nhân này rất kín miệng, chỉ nói là bị Thẩm Xương Cát ép buộc, cái gì cũng không chịu thừa nhận."
Hứa thị có thể bị ép buộc sao?
Cố Thế Hoành muốn tin Hứa thị là bị Thẩm Xương Cát ép buộc mới làm ra nhiều việc xấu như thế, nhưng ông ấy biết là không thể.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください