Bữa tiệc diễn ra được một nửa, Triển Tiểu Liên bị người gọi ra ngoài, nói là có người tìm nhưng đi ra lại không thấy ai. Đội xe của Yến Hồi gầm rú xông đến cửa chính, Yến Hồi vác RPG* trên vai, đứng trước cửa. Người bên trong bữa tiếc bị dọa nằm bò trên mặt đất.
* PRG được dùng để chỉ loại súng phản lực chống tăng nhỏ dùng cá nhân, thường bắn tên lửa không điều khiển.
"Kẻ nào không có mắt dám ức hiếp vợ của ông đây!" Lúc nói câu này, giọng Yến Hồi tràn đầy kiêu kiêu hãnh mà những người độc thân không thể cảm nhận được, "Lăn ra đây cho ông, để ông đây bắn một phát trên vào cái đầu ngu ngốc của nó, xả giận thay cho vợ ông!"
Lúc này Hạ lão gia tử lập cập xông tới: "Ngài Yến, chỉ là hiểu lầm thôi… là cháu gái tôi không hiểu chuyện, mạo phạm cô Triển…"
Yến Hồi híp mắt, đôi mắt phượng lóe lên nụ cười âm hiểm, "Hiểu lầm? Ha, ông đây ghét nhất chính là hiểu lầm. Đã là hiểu lầm thì cần phải tháo gỡ, đến đây, để ông bắn cho một phát rồi đi."
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください