Cung Ngũ không khỏi giật mình, cô vội vàng nói với Cung Tứ: "Anh Tư, đó chính là Yến Đại Bảo... Anh mau đi đi!"
Yến Hồi từng cắt ngón tay của Cung Tứ một lần, ai biết được lúc nào bệnh thần kinh lại tái phát, bắt lấy con cừu để nhổ lông chứ?
Cung Tứ bỏ ly xuống, vội vàng lướt nhìn Yến Đại Bảo rồi không thèm xoay đầu lại mà bỏ đi luôn.
Yến Đại Bảo sững sờ, người này thật không lễ phép, sao không nói câu gì mà đã bỏ đi rồi? Cô vừa nghe nói là anh trai của Tiểu Ngũ nên cô mới đi qua chào hỏi.
"Tiểu Ngũ... " Ánh mắt của Yến Đại Bảo thật sự đáng thương.
Cung Ngũ ôm trán, nhất thời không thể chống cự, cô đằng hắng: "Yến Đại Bảo này, cậu không ở cùng cậu hai Lý sao?"
"Tớ đang tìm cậu đấy!" Yến Đại Bảo vui vẻ trèo lên ghế, "Hôm nay cậu là nhân vật chính mà. Đến sinh nhật tớ, tớ cũng sẽ mời cậu."
Sắc mặt Cung Ngũ lập tức thay đổi. Nếu cô đến dự, có phải ba của Yến Đại Bảo sẽ không nói một lời mà trực tiếp giết chết cô không?
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください