"Cùng vào đi, như vậy người ta mới biết chú Út thương cháu!" Cung Cửu Dương thân mật vỗ tay Cung Ngũ, "Chúng ta đi thôi."
Nếu một mình cô trở vào nhất định sẽ không ai chú ý, nhưng hiện giờ bên cạnh lại có thêm một cái bóng đèn huênh hoang thế này, tất cả mọi người nhất định sẽ nhìn.
Tuy đã bắt đầu dùng bữa, nhưng trong đại sảnh tiếng nói chuyện vẫn rất nhỏ, thể hiện rõ việc cả Nhà họ Cung được dạy dỗ rất tốt.
Cung Ngũ mím môi, mang theo áp lực cực lớn trở về ghế ngồi, Cung Ngôn An và Cung Ngôn Thanh bên cạnh đều nhìn cô.
Cung Ngũ cười nhếch môi với bọn họ, chỉ vào Cung Cửu Dương đang đi về chỗ ngồi, nói nhỏ: "Chú Út rất tốt, haha."
Cung Ngôn An nghe thấy lời này, mặt nghi ngờ, tốt sao? Haha.
Cung Ngũ thấy người chị ngồi bên cạnh không có phản ứng gì, liền nói với Cung Ngôn Thanh: "Chị Ba, em nghe nói lúc chú Út vừa về nước còn đổ một ly rượu lên người chị nào đó, cũng không biết là thật hay giả, em thấy chú Út thật tốt, haha."
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください