webnovel

Chương 12: Vị hôn thê đắt quá! (12)

編集者: Nguyetmai

Cung Ngũ nghĩ ngợi, "Hay là anh đưa tôi mười triệu, tôi đi mặc cả thêm với họ. Anh cho tôi cơ hội kiếm chác chút đỉnh được không?"

Tài xế: "Phụt!"

Cung Ngũ nhếch miệng, "Dù sao thì anh cũng đã bằng lòng trả giúp tôi mười triệu đó rồi, cho ai cũng không quan trọng nữa rồi, có đúng không?"

Bộ Sinh cầm tay cô, đặt lên lòng bàn tay vuốt ve, "Đừng có chọc vào họ, chúng ta cứ để của đi thay người, được không?"

"Tôi đâu có chọc, tôi chỉ cảm thấy họ rõ ràng là đang chơi tôi... Không đúng, là đang chơi hai chúng ta, dựa vào cái gì chứ?" Cung Ngũ muốn rút tay về nhưng không thành công. Bộ Sinh chủ động giúp cô trả một khoản tiền lớn, Cung Ngũ là vì nể tình khoản tiền này nên cố nhịn. Còn việc Bộ Sinh cắm sừng cô, cô coi như bỏ qua chuyện cũ.

Bộ Sinh cười, "Bị chơi rồi cũng không sao, chúng ta kiếm lại sau."

Cái câu "chơi hai chúng ta" của cô đó đã kéo anh như người một nhà, khiến anh vui vẻ.

Khách sạn nghỉ dưỡng Kim Huy là khách sạn mới nổi ở Thanh Thành, nổi tiếng bởi vì hai chữ nghỉ dưỡng này. Bộ Sinh là một công tử có cuộc sống cực kỳ tinh tế, cực kỳ thích những loại thực vật có lợi cho sức khỏe. Cung Ngũ vốn hay ăn đồ ăn ven đường, ăn canh dưỡng sinh cảm thấy rất nhạt nhẽo, nhưng vì tiền nên cố cố nhịn.

"Em còn muốn ăn gì nữa không? Có phải thấy nhạt nhẽo lắm không?"

"Bình thường ai rảnh đợi ăn một bát canh kiểu này chứ?" Cung Ngũ lấy giấy ăn lau miệng, "Thỉnh thoảng ăn một bữa cũng rất ngon miệng. Ngày nào cũng ăn chắc tôi chết mất."

Bộ Sinh cười: "Nói cũng đúng. Con người nên sống đa dạng."

Cung Ngũ cảm thấy kiểu người như Bộ Sinh chính là kẻ ngụy quân tử điển hình, từ gương mặt đến miệng lưỡi đều thơn thớt như vậy. Hôm qua còn thuê phòng khách sạn với người phụ nữ khác, hôm nay đã đưa cô đi ăn cơm... Phì!

Nhưng mà ai bảo người ta có tiền chứ?

Tuy không thích lắm, nhưng Cung Ngũ vẫn ăn no bụng.

Bộ Sinh đưa cô về Cung gia. Xe dừng trước cửa Cung gia, Cung Ngũ tự mở cửa xe đi xuống, tài xế đã xuống xe đành phải mở cửa cho Bộ Sinh.

Cô vẫy tay với Bộ Sinh, nói: "Bye bye."

Bộ Sinh cúi đầu cười, hỏi: "Không mời tôi vào nhà ngồi chơi một lát sao?"

Cung Ngũ chỉ vào mặt trời trên đỉnh đầu, "Tôi đến giờ ngủ trưa rồi, để lần sau đi."

Bộ Sinh gật đầu, "Được."

"Bye bye."

Nhìn xe Bộ Sinh rời đi, cô mới xoay người bước vào cửa lớn.

"Ngũ tiểu thư."

Cung Ngũ quần áo lấm lem không thèm để ý đến ai, đi qua phòng khách, trở về phòng ngủ của mình, sau đó đi tắm rửa. Người cô bốc mùi hôi, lúc ăn cơm với Bộ Sinh cô còn cảm thấy mùi trên người mình còn nặng hơn cả mùi đồ ăn. Cô tắm táp sạch sẽ, lấy khăn bông lau tóc xong thì có người gõ cửa. Cô đi ra mở cửa, một người đàn ông trung niên có mái tóc ombre đang đứng trước cửa: "Ngũ tiểu thư, kiểu tóc của cô cần phải sửa lại một chút."

Cung Ngũ giơ tay lên cào tóc, "Ồ, đợi tôi sấy khô đã..."

"Không cần, cứ để vậy đi, mời Ngũ tiểu thư đến phòng làm tóc."

Cung gia đông người, bốn năm đại gia đình đều ở sườn ngọn núi này nên gần như thứ gì cũng có đầy đủ.

Cung Ngũ ngồi trên ghế, thợ làm tóc cầm chiếc lược lên đo đạc, thiết kế kiểu tóc thích hợp cho cô. Sau khi xác định kiểu tóc xong, chiếc kéo bay lượn, Cung Ngũ thấy từng lọn tóc mới bị cắt đi tối qua đang rơi xuống.

Cô lo lắng bị cắt thành đầu đinh luôn.

次の章へ