Yến Thanh Ti còn chưa nói xong đã chạy ngược lên lầu.
Cô không phải lo cho sức khỏe của mình, cô chỉ là đang rất ngạc nhiên, bỗng phải tới Hạ gia ở Dung Thành, phải gặp ông bà ngoại, trong lòng cô... có chút... hơi thấp thỏm, bất an, còn căng thẳng hơn cả lần tới Tô gia nữa.
Hạ An Lan vốn định bảo cô đừng chạy nhanh như vậy, nhưng khi thấy cô như thế, khóe miệng ông lại giương lên.
Đứa trẻ này thật ra lúc nào cũng rất lương thiện, chỉ là đôi khi con bé không thể lương thiện được thôi.
Ông ngoảnh lại, lạnh lùng nói: "Nhanh chóng đặt vé máy bay tới Dung Thành ngay lập tức."
"Vâng."
Yến Thanh Ti vội vàng thay quần áo do Tiểu Lâm chuẩn bị cho cô, tóc tai lung tung nên cô tết thành đuôi sam, mặt mũi chẳng kịp trang điểm, cũng chẳng cầm theo thứ gì, dù sao cô cũng chẳng có gì cả, chưa tới năm phút cô đã chạy xuống lầu.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください