Ai ya, nói ra thì tôi là một tai tinh thật đấy, phải tránh xa tôi ra mới đúng."
Tim Diệp Kiến Công đập thịch một cái, Yến Thanh Ti chỉ nói bừa hay chuyện lúc trước của Vỹ Quang quả thật có liên quan tới cô ta? Còn nữa, chẳng lẽ cô ta muốn xuống tay với tất cả người nhà họ Diệp sao?
Diệp Húc Quang tiến lên một bước: "Cô Yến, trước mộ người chết mà nói như vậy thì thật không biết tôn trọng người khác đấy?"
Yến Thanh Ti cười như không cười, cô nhìn Diệp Húc Quang một lượt. Nhìn tới nỗi anh ta sởn hết cả tóc gáy, rã rời. Đôi mắt hồ ly kia của Yến Thanh Ti, nếu cô muốn, cô có thể câu mất hồn bất cứ người đàn ông nào.
Yến Thanh Ti cười chế giễu: "Tôn trọng? Khi bà ta còn sống tôi còn chẳng tôn trọng bà ta, chết rồi còn muốn tôi tôn trọng thế nào? Nếu muốn bắt chuyện với tôi thì việc gì phải lấy cái cớ kì quặc như vậy?"
Diệp Húc Quang bị nụ cười của Yến Thanh Ti như câu mất hồn, hắn nhìn cô cũng thấy tim đập loạn nhịp.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください