Mới vừa đi tới mép giường, lập tức bị Yến Thanh Ti kéo xuống.
Nhạc Thính Phong ngã ở trên giường, ôm lấy Yến Thanh Ti: "Lần này, để anh tới..."
Yến Thanh Ti gạt tay ra, ôm lấy cổ anh, hôn lên: "Không cần khách khí, cứ để tôi..."
Trong đầu Nhạc Thính Phong như có một đàn ngựa hoang chạy loạn qua.
Mẹ, tại sao không khí lại thay đổi, ai khách khí với em? Mẹ nó, ai thèm khách khí với em?
Nhạc Thính Phong xoay người chặn lại Yến Thanh Ti: "Không sao, anh tới, lần thuê phòng này anh bao, em không cần bỏ tiền."
Hai tay Nhạc Thính Phong đè lại cổ tay của Yến Thanh Ti, cúi đầu xuống hôn cô. Anh không muốn sẽ phải nghe thêm bất cứ lời kì lạ nào sát phong cảnh từ miệng của cô.
Vào lúc này nói cái gì cũng không bằng đem súng thật đạn thật ra trận.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください