Tần Cảnh Chi nhướng mày: "Chậc, Yến Thanh Ti còn gọi tôi một tiếng chú, thế mà cậu lại xưng hô với tôi thế à?"
Nhạc Thính Phong gật đầu, nụ cười trên mặt anh lúc này có thể đông cứng người khác: "Nói cũng đúng. Chú, chú đã lớn tuổi như vậy rồi, mấy chuyện trâu già gặm cỏ non này chú không chơi được đâu, coi chừng mắt lé nhìn nhầm xương rồng thành cỏ non, đến lúc đấy thì mồm lại đầy máu."
Tần Cảnh Chi nhìn Yến Thanh Ti nói: "Tôi lại thích xương rồng hơn thì làm sao giờ? Với lại... mồm cậu thì không bị chảy máu sao?"
"Thế thì tôi cũng cho chú biết, tôi có bị hay không?"
Nhạc Thính Phong đột nhiên nắm lấy eo của Yến Thanh Ti, cúi đầu hôn cô, nụ hôn đầy mạnh mẽ và bá đạo chứng tỏ sự chiếm hữu của anh.
Yến Thanh Ti chỉ cảm thấy môi mình hình như sắp bị anh ta cọ nát. Từ trước giờ, đa phần đều là cô chủ động hôn Nhạc Thính Phong, nhưng lần này anh ta đang cực kì tức giận, ôm cô chặt cứng khiến cô không thể động đậy được.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください