"Tiến sĩ Bạch à?" Lạc Lê nhướn mày, "Cậu nói đến Bạch Linh hả?"
Trương Khải Bình gật đầu, lúc này mới phát hiện phía sau mình còn có một người đang đứng. Nhìn lại thì cực độ khủng khiếp, lại là Thiếu soái quân đoàn!
"Thiếu… Thiếu soái? Đã trễ thế này sao ngài lại ở chỗ này?"
"Tiểu Bạch là ai?"
Lạc Lê lấy điện thoại quân dụng ra, một bên bấm số điện thoại một bên hỏi Trương Khải Bình.
Trương Khải Bình cuống quít nói, "Tiểu Bạch là bốn con ma, bọn họ là ma tốt, ngoại trừ… ngoại trừ... Nói chung tiến sĩ Bạch không thể bắt bọn họ đi. Bọn họ chưa từng làm chuyện xấu gì đâu!"
"Alo? Hôm nay cô bắt được bốn con ma tốt ở cục cảnh sát Đế Đô đúng không?"
Bạch Linh ở đầu điện thoại bên kia hình như rất kinh ngạc, "Thiếu soái? Làm sao mà ngài biết được?"
Lạc Lê không nhịn được, "Cô không cần biết làm sao mà tôi biết được, thả bọn họ ra, ngay lập tức."
"Vì sao? Bọn họ không phải là ác ma nhưng mà lại hút tinh khí của con người!"
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください