Yêu Nghiệt nhìn cô như vậy cô không cảm thấy gì, Sở Minh Hiên nhìn cô như vậy cô lại thấy toàn thân đều khó chịu.
Nghĩ không ra thì Đậu Đậu cũng không nghĩ nữa, bèn thẳng thắn nói với Sở Minh Hiên, "Anh đừng nhìn tôi như vậy, tôi cảm thấy rất buồn nôn!"
Sở Minh Hiên chưa từng nghĩ đến Đậu Đậu lại nói như vậy, cũng không cảm thấy ánh mắt của cậu có cái gì sai. Nhưng bây giờ cuối cùng cậu đã thật sự ý thức được cái gì gọi là báo ứng. Trước đây cậu luôn cảm thấy Kim Đậu Đậu vừa xấu vừa kỳ quái, nhưng giờ thì tốt rồi, toàn bộ đã trả ngược về trên người cậu. Trước kia cậu ghét bỏ Kim Đậu Đậu thế nào thì Kim Đậu Đậu giờ lại ghét bỏ cậu thế ấy.
Nhưng cậu vẫn muốn nói chuyện với Kim Đậu Đậu, cậu muốn biết rốt cuộc đêm hôm đó làm sao mà cô đi được, đi với ai, thuốc ở trên người cô làm thế nào mà giải được.
Cho nên cậu ta chỉ sửng sốt một chút, rồi lại giả bộ không hiểu cũng không thèm để ý, "Tôi có lời muốn nói với cô."
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください