Bầu không khí yên tĩnh đến mức khiến người khác không dám hít thở.
Ánh mắt lạnh lùng của Liêu Thanh Vân liếc qua hai người đang thể hiện tỷ muội tình thâm kia, đầu mày hắn khẽ nhíu lại, nhưng rất nhanh lại khôi phục như cũ, dửng dưng như không liên quan gì.
Khóe mắt Nguyên Tích Trân khẽ động. Tuy rằng nàng và Thất tiểu thư của Đào gia không có nhiều giao tình cho lắm, nhưng với thân phận của Đào Thất, nàng cũng nên lên tiếng cầu xin cho nàng ta, dù sao thì Đào Thất là tiểu thư của Đào gia, không nhìn mặt tăng thì cũng phải nhìn mặt Phật chứ?
Chẳng qua, nàng thật sự muốn nhìn xem có phải Nguyên Vô Ưu sẽ thật sự trách phạt Đào Thất? Mấy năm qua, Mai phi tuy rằng rất yên lặng ở trong cung, Đào gia làm việc gì cũng âm thầm, nhưng điều đó không có nghĩa là có thể tùy tiện trêu chọc. Bất kể Nguyên Vô Ưu làm như vậy là vì cái gì, thì có liên quan gì đến nàng ta? Nàng ta chỉ cần lạnh lùng đứng một bên quan sát là được.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください