Vô Ưu Cung, vườn hoa nhỏ trong đình nghỉ chân.
Trên bàn đá đặt bó hoa tươi thắm mà Ngọc Châu, Ngọc Thúy đã ra ngự hoa viên hái về từ sớm tinh mơ, còn Nguyên Vô Ưu thì đang hào hứng cắm hoa.
Ngọc Châu ước tính thời gian, biết bây giờ đã đến lúc hoàng thượng kết thúc buổi lâm triều, bèn ngẩng đầu nhìn về phía hành lang gấp khúc nhưng vẫn chẳng thấy bóng dáng của Tiểu Hoa Tử đâu, xem ra hôm nay Tiểu Hoa Tử lại không gặp được Thi công công rồi.
"Công chúa để nô tỳ làm đi, loài hoa này có gai đấy ạ." Ngọc Thúy nhìn Vô Ưu muốn vươn tay chạm lấy đóa hoa có gai kia, vội vã bước lên xin làm thay.
"Không sao, hoa có gai mới có tính cách, so với những loài hoa khác, bản công chúa càng thích đóa hoa có gai này hơn." Nguyên Vô Ưu cầm lấy nhánh hoa hồng, để trước mặt tỉ mỉ ngắm rồi thản nhiên nói.
Ngọc Thúy nở nụ cười: "Nô tỳ cũng không ngờ công chúa sẽ thích loài hoa có gai này, may mà nô tỳ thuận tay hái đem về."
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください