Nghĩ tới đây, Trang Nại Nại cầm áo khoác chạy xuống lầu.
Mới vừa ra tới hành lang lầu hai liền thấy anh đã đi tới cửa, không đợi cô như thường ngày mà đi thẳng ra ngoài.
Trang Nại Nại hốt hoảng, vừa chạy vừa kêu: "Tư Chính Đình, chờ em với."
Dút lời, cơ thể người đàn ông hơi khựng lại.
Trong nhà rất yên tĩnh, vì đưa lưng về phía Trang Nại Nại, nên anh chỉ nghe được tiếng bước chân chạy xuống lầu của cô. Mắt anh như sâu thẳm hơn, rồi thờ ơ mở cửa đi ra ngoài.
Ớ!
Vừa rồi vẫn còn nhàn nhã hút thuốc, sao bây giờ lại vội vã như thế chứ?
Trang Nại Nại chạy nhanh xuống lầu, cầm túi xách, đổi giày rồi chạy ra ngoài.
Thấy chiếc Maybach vẫn đậu ở đó, cô thở phào một hơi. Chạy chậm tới, đang muốn mở cửa xe thì xe bỗng di chuyển.
Trang Nại Nại bèn vỗ vỗ cửa xe: "Này này này, em còn chưa lên xe mà..."
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください