Vừa mới nói rằng rất hiếm thấy linh tính kích động và điều đó có thể truyền thành giai thoại, vậy mà đậu phụ nhà nó, lại đến thanh đao này nhận chủ! Có nhất thiết phải vả mặt nhau nhanh vậy không?
Các ngươi chính là linh binh, có linh tính và lòng tự trọng của riêng mình, bướng bỉnh, không chịu khuất phục, thế nào mà giờ lại dễ nói chuyện vậy?
Thật sự dễ nói chuyện vậy sao? Năm năm qua, ta chăm chút từng li từng tí, ngày nào cũng lau chùi, dùng chân khí làm dịu các ngươi, vậy sao không có cái tác dụng quái gì?
Trịnh hội trưởng hoa mắt, đang định chửi tiếp thì thấy cổ tay của vị Trương sư ở trước mặt rung lên. Một luồng đao khí phóng ra từ thân đao, sau đó đại đao múa may, bổ tới trận bàn phía trước.
"Cẩn thận…"
Trịnh hội trưởng hết hồn, ông ta còn chưa nói xong thì lập tức phải câm lặng.
Chỉ thấy đao khí rực rỡ, không hề chém nát trận bàn mà chỉ là tiếp xúc với bề mặt của nó, sau đó để lại từng đường khắc.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください