"Khụ khụ!"
Mạc Vũ ôm đầu, suýt chút nữa đã nôn ra máu, ngất đi.
Cái Ẩu đả thuần thú pháp này của Trương Huyền, chỉ áp dụng được cho dã thú, phụ vương tự trói mình lại rồi nằm lăn ra đó làm gì?
Lại nói, trói chặt Kim Vĩ Hùng Sư là vì sợ nó bị đánh đau quá, điên lên lại đánh người lung tung. Ngài là con người đấy, chỉ cần nhớ kỹ một điều, bị đánh không đánh trả là được rồi...
Mấu chốt nhất là... ngài lại còn cho câu, "hãy đánh tôi đi" là cái quỷ gì vậy?
Nếu người không biết chuyện nghe được, không khéo còn tưởng rằng, ngài có sở thích bị ngược đãi thì...
"Phụ vương, người mau đứng dậy đi..."
Mạc Vũ xấu hổ, mặt mũi đỏ hết lên, vội vàng đi tới đỡ phụ vương mình dậy.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください