Vốn nhớ tới chuyện đối phương là giáo viên, có thể có chút bản lĩnh cho nên chính mình cũng phải kiêng kị đôi chút. Nhưng vừa nghe hắn nói như thế, tất cả đều hiểu...
Đậu phụ, hóa ra là mình nghĩ nhiều!
Ngay cả việc khảo hạch Y Sư có những trình tự nào cũng không biết, có thể khảo hạch cái rắm!
Cố nén tức giận, thủ lĩnh hộ vệ nói:
"Thầy Liễu, nếu ngay cả trình tự khảo hạch Y Sư thế nào mà thầy cũng không biết, tôi thấy... hay là thôi đi..."
"Thôi?"
Trương Huyền lắc đầu:
"Tôi cũng không muốn khảo hạch cho lắm. Nhưng vừa rồi các người cũng nói, không phải Y Sư thì không được mua những dược liệu này. Được rồi, mấy người chỉ cần cho tôi biết, khảo hạch Y Sư cần phải thi những gì là được. Chuyện khác không cần quan tâm!"
Mọi người vò đầu bứt tóc.
Bọn ta cũng không muốn quan tâm tới ngươi... Chẳng qua là vì cảm thấy, ngươi chả biết cái vẹo gì mà lại muốn khảo hạch Y Sư, có phải là hơi quá đáng quá rồi không?
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください