"Thực ra Độc Điện chính là Công Hội Độc Sư đấy!"
"Công Hội Độc Sư?" Trương Huyền chớp chớp mắt.
Đã là công hội, chắc cũng giống như Công Hội Luyện Đan Sư, Công Hội Luyện Khí Sư, Công Hội Giáo Viên, mắc gì phải gọi là Độc Điện?
Nghe đã thấy rùng rợn.
"Có phải đang nghĩ, đã là công hội, cứ quang minh chính đại là được rồi, cớ sao lại lấy cái tên Độc Điện nghe quái dị như thế?" Thấy ra thắc mắc của hắn, Lưu Sư giải thích, "Điều này cũng có liên quan đến thân phận đặc thù của Độc Sư."
"Độc Sư, sở trường dùng độc, khiến người ta khó lòng phòng bị, bị quy vào hàng chức nghiệp hạ cửu lưu, người người xa lánh. Vì quá đỗi đáng sợ, một dạo nọ đã bị vô số cao thủ ở đại lục liên thủ đuổi giết. Khi ấy, công hội bị xóa sổ, vô số Độc Sư đã chết trong kiếp nạn ấy."
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください