"Ưm."
Gương mặt Tuệ Quân bỗng đỏ lên, mi tâm nhíu lại như đang chịu đựng cơn đau lớn.
Hai tay cô nắm lấy tay áo Khương Bồng Cơ, cả người co lại như con tôm nhỏ, da thịt phủ một lớp mồ hôi, nhìn vô cùng bất lực, đáng thương khiến người khác không khỏi sinh lòng thương hại... Khương Bồng Cơ chớp mắt, tinh thần còn chưa lung lay đã ổn định trở lại.
Hệ thống nói: "Ký chủ, cô đây là tự đào hố chôn mình. Cô nhìn thấy cô ta lúc nhếch nhác nhất, không sợ khi cô ta có quyền thế rồi sẽ gây bất lợi cho cô sao?"
"Mày phải biết, trên thế giới này có một số người được tín nhiệm, có một số người không có tư cách." Khương Bồng Cơ nhếch môi, khẳng định nói: "Đương nhiên, Tuệ Quân có tư cách được tao tín nhiệm. Người tao tín nhiệm thì không nên nghi ngờ, trừ khi cô ấy phản bội ta."
Muốn làm hại Khương Bồng Cơ không phải việc dễ dàng.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください