Theo như ý của Khương Bồng Cơ, tốt nhất là nên bán số ngựa này đi, để tránh Mạnh thị lần theo manh mối tìm được cô. Thậm chí Từ Kha cũng đã bắt đầu đưa ra tính toán, nhưng sau khi Mạnh Hồn biết được chuyện này liền đưa ra ý kiến khác.
"Thuộc hạ lại không tán thành cách làm này của lang quân, tổn thất quá lớn."
Mạnh Hồn liếm đôi môi khô nẻ, ánh mắt ông ta sáng rực, nóng bỏng nhìn mấy con ngựa chiến béo tốt, đối với một võ tướng mà nói có được một con ngựa tốt hợp ý mình thì ngang với chuyện bọn họ có được một người bạn đời thứ hai.
"Không bằng thế này, giấu chúng nó trong rừng sâu một thời gian, đợi chuyện nhà họ Mạnh lắng xuống rồi tính tiếp.."
Khương Bồng Cơ quan tâm đến câu trước hơn: "Tổn thất nhiều đến mức nào?"
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください