Liễu Xa đã sớm để ý đến chàng trai sau lưng Ngụy Uyên, trong lòng ông biết rõ, Ngụy Uyên đưa cậu thanh niên lạ mặt này đến đây chắc chắn là muốn tiến cử cậu ta với mình.
Ngụy Uyên cười khổ, tự chế giễu bản thân mình: "Liễu Trọng Khanh, ông cứ phải vạch trần mặt mũi của ta ra mới vui à? Ông biết tính tình của ta, cũng hiểu tính cách Lan Đình nhà ông, nếu như cứ để ta tiếp tục dạy nó chẳng phải là khiến việc học của nó nhỡ nhàng hay sao? Tránh chuyện sau này bị ông tính sổ, ta vẫn nên muối mặt đến đây xin từ chức thì hơn."
"Nhưng…" Liễu Xa do dự nói, "Việc học của Lan Đình…"
"Với tình cảm thầy trò mấy năm trời, tất nhiên là ta cũng mong Lan Đình có ngày vang danh thiên hạ."
Ngụy Uyên nói rồi, rút ra một phong thư tiến cử đã chuẩn bị từ trước.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください