webnovel

Cha nuôi tổng giám đốc cấm dục (9)

編集者: Wave Literature

Tại cổng trường học viện thương mại tập đoàn Minh Thành, Tô Hồng đi học ngày đầu tiên lại đụng mặt lần thứ hai với người quen cũ – Âu Dương Thần

"Ô, đây không phải là Nhị thiếu nhà họ Tô sao, lại gặp mặt rồi, thật tốt nha."

Ngày hôm nay Âu Dương Thần mặc vào một thân quần áo đặt may riêng, nhìn qua không kém phần kiêu ngạo, thêm vào đó lại có mấy phần điển trai, hệt như một vị nam thần trường học từ trong manga bước ra.

Tô Hồng ngoài miệng cười nhưng trong lòng lạnh nhạt trả lời: "Tốt như thế nào?"

Âu Dương Thần nghẹn lời một chút, phát hiện ra câu này đến mẹ hắn còn không trả lời được!

Âu Dương Thần đi tới, rất nhanh đã đuổi kịp theo hướng Tô Hồng "Hóa ra cậu trẻ tuổi như thế, vẫn còn học đại học sao?"

Tự trong đáy lòng Tô Hồng cũng dâng lên lời cảm thán "Còn anh đã lớn tuổi như vậy rồi còn muốn đến trường đại học tìm mấy em gái hay sao?"

Âu Dương Thần đột nhiên có chút không muốn tiếp tục câu chuyện cùng cậu nhóc này, hắn năm nay mới 24 tuổi thôi. Vẫn được xem là thế hệ 9x đó…Sao thế hệ sinh sau đều hung hăng như thế chứ.

Hắn được xưng là nam nhân anh tuấn phong lưu, nam nữ đều ao ước cùng kết đôi, trong vòng xã giao tại Dung thành này còn có tiểu xảo nào mà hắn không nắm bắt được, nhưng vị nhị thiếu gia nhà họ Tô trước mắt này lại rõ ràng không có chút nào nể mặt với hắn.

Thật thú vị!

Liên tưởng đến đại tiểu thư Tô gia Tô Văn trong một lần vô tình đề cập đến, cô ta có một em trai rất điển trai cũng dự buổi tiệc rượu họp mặt, nghe xong điều này cười rất ý vị, Âu Dương Thần từ nhỏ lớn lên đều rất thông minh, tự nhiên hiểu Tô Văn đang âm mưu chuyện gì, muốn hắn hợp tác nằm trong kế hoạch đó.

May là sau đó hắn phản ứng nhanh nhạy, bằng không sợ rằng hiện tại đã bị Nhan tổng băm thành tám mảnh rồi

"Tô nhị thiếu, tôi đi trước, mong cuộc sống sau này của cậu…muôn màu muôn vẻ."

Trước khi rời đi, Âu Dương Thân bỏ lại một nụ cười rất sâu xa

Tô Hồng vờ như nghe không hiểu, đợi người đã đi khuất bóng mới vô hình nhìn xuống đất nhẹ nhàng bật cười

Nếu có tiền có năng lực, chẳng phải trêu đùa ai cũng đều dễ dàng cả sao, còn này thì có thể được xem là tài ba gì chứ, tại buổi tiệc ngày hôm đó khi Âu Dương Thần đến gần, bản thân cậu liền biết chắc có người đang đặt bẫy mình, mà người đó 100% chính là Tô Văn

Công tử bột, có sắc không tài, điều này là tối kỵ, hắn sẽ không để tên Âu Dương Thần dễ dàng nắm thóp mình.

Đồng thời cũng vì muốn tốt cho bản thân mình, nhất định phải ra sức mà cố gắng học tập theo mệnh lệnh----

"Báo cáo Nhan tổng, tôi đến trường học điểm danh!"

Cậu nhanh chóng gửi một tin nhắn Weixin cho bên kia.

Hai giây sau, từ phía ảnh chân dung chụp nửa người vô cùng kiên định kia trả lời hắn một từ ngắn gọn "Ừ"

Nói đến lại thấy kỳ lạ, mấy ngày trước Nhan Ngọc Minh đi đến Tô gia, hết sức khách khí trò chuyện cùng Tô Án rất lâu, nói đến mức làm cho Tô Án choáng váng--- Tập đoàn Minh Thành tìm đến tập đoàn Tô thị cùng hợp tác mở mang một lĩnh vực mới của chính phủ trong vùng khai thác mảng kinh tế, đây quả thục là một đĩa bánh từ trên trời rơi xuống!

Càng đáng sợ hơn chính là Nhan Ngọc Minh thế mà lại vỗ vai Tô Án nói -----"Cũng không để bên ông phải chịu thiệt, con trai ông chuẩn bị lên đại học rồi, đến Học viện thương mại Minh Thành nhập học đi, mọi thủ tục tôi đều đã chuẩn bị tốt"

Tại Dung thành, vô số người tranh giành xâu xé nhau để được tiến vào trường học viện thương mạị tập đoàn Minh Thành, hai đứa trẻ của Tô gia lúc trước vì không đủ điểm nên không chen vào được, vì chuyện này vẫn thấy rất nhục nhã, ngày hôm nay lại mở rộng cửa!

Tô Án không hiểu đến cùng vì lý do gì nhà mình lại lọt vào trong mắt Nhan Ngọc Minh, tuy nói Tô gia là một gia đình có sự nghiệp tầm cỡ, nhưng nếu so cùng tập đoàn Minh Thành thì vẫn còn kém xa, giống như tư bản địa chủ gặp gỡ thế lực vững mạnh cả trăm năm, nắm vai trò lập pháp.

Suy nghĩ một chút, ông đưa mắt đặt ở trên người Tô Hồng

Lẽ nào thực sự đúng như lời đồn ở bên ngoài…Nhan Ngọc Minh đang vì đứa con gái trong bóng tối chưa công bố của mình tìm kiếm con rể…

Khi nghe thấy lời đồn như vậy Tô Hồng một mạch phun nước đang ngậm trong miệng ra ngoài, thôi đi , tuổi chênh lệch nhiều như vậy thì hẳn chỉ là con dâu nuôi từ bé thôi!

Nhưng nghĩ qua cũng nên nghĩ lại, chuyện này đúng là rất đáng hiếu kỳ, nếu như Nhan Ngọc Minh chỉ vì cảm thấy Tô gia chướng mắt, thì cớ gì lại đặt nhiều tâm tư như vậy, thực sự có mục đích gì đó thì đúng hơn.

Lẽ nào hắn coi trọng mình thật sao?

Tô Hồng nghi ngời vuốt vuốt cằm, quay nhìn tấm gương ngờ vực đánh giá, tuy hắn biết nguyên chủ tướng mạo được xem là đẹp trai nhưng Nhan Ngọc Minh với địa vị của mình thì có nhan sắc nào hắn chưa ngắm qua, do đó chắc chắn hắn không phải vì nguyên nhân này rồi

Chẳng qua nếu như nguyên nhân này là đúng thì cũng dễ đối phó, bời vì có lẽ không có kỹ xảo nào so với sắc dụ đơn giản mà có hiệu quả công chiếm hơn cả.

Hoa đào trong con ngươi đen nhánh của cậu tỏa ra ánh sáng lưu loát uyển chuyển.

次の章へ