Vừa nói xong, Cố Vi Vi trừng mắt nhìn sang:
"Anh nói cái gì?"
Phó Thời Dịch gượng cười: "Đúng là quán rượu, quán cà phê kia thích hợp để cô và anh trai tôi hẹn hò."
Cố Vi Vi nghiến răng nghiến lợi, ý của anh ta vừa rồi rõ ràng không phải bảo bọn họ tới quán cà phê, mà là bảo bọn họ đi thuê phòng.
Phó Hàn Tranh ôm bả vai cô: "Đi thay quần áo đi."
Cố Vi Vi quay về phòng thay quần áo, còn bảo Nguyên Mộng trang điểm một chút cho cô rồi mới ra ngoài gọi Phó Hàn Tranh.
Phó Thời Dịch nhìn cô cố tình dùng phấn tối màu để che lên làn da trắng nõn, còn vẽ thêm mấy nốt ruồi và nốt mụn lên mặt. Anh ta sửng sốt há to miệng, mãi sau vẫn không thể thốt ra lời.
"Chị dâu, chị đây là..."
Người khác ra ngoài thì nghĩ mọi cách trang điểm thành xinh đẹp.
Cô thì ngược lại, cố tình vẽ cho mình xấu đi.
Cố Vi Vi không quan tâm đến anh ta, cầm túi lên nói với Phó Hàn Tranh:
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください