webnovel

Chương 45: Lam Ngân Thảo màu vàng

編集者: Wave Literature

Tinh thần lực tăng lên không chỉ giúp Lam Hiên Vũ khống chế tủy nguyên tố mạnh hơn, mà còn làm cảm giác của cậu tăng thêm rất nhiều.

Lúc này cậu chỉ cảm thấy mông của cậu xiết chặt, một cảm giác nguy hiểm truyền đến, theo bản năng mà cậu nâng đầu gối lên, dùng đầu gối để ngăn chân của Diệp Linh Đồng.

"Rầm!' Lam Hiên Vũ bị Diệp Linh Đồng đá bay lên khoảng một mét.

Diệp Linh Đồng đúng là không muốn buông tha người khác, chân phải của nàng lại phát lực, cơ thể của nàng xoay nửa vòng, chân trái quét ngang, quét thẳng vào ngực của Lam Hiên Vũ.

Đang ở trên không trung, nên lúc này Lam Hiên Vũ không có chỗ để mượn lực. Mà giờ phút này, trong đầu cậu đột nhiên hiện ra lời Na Na lão sư dạy.

"Bất luận lúc nào, con phải nhớ kỹ an toàn là trên hết. Gặp phải nguy hiểm uy hiếp sự an toàn của con, con phải dùng toàn lực ứng phó. Đừng vì muốn che dấu năng lực của mình mà đưa thân mình vào thế khó."

Khi Na Na nói lời này với cậu thì sắc mặt này đặc biệt nghiêm túc, cho nên Lam Hiên Vũ nhớ rất rõ ràng. Bởi vì cậu đã nói với Na Na, Lam Tiêu không cho cậu sử dụng năng lực tay phải một cách dễ dàng.

Ý nghĩ này lóe lên trong đầu của cậu, nên tay phải của cậu siết chặt lại, nhánh Lam Ngân Thảo màu vàng chui ra từ trong bàn tay của cậu, giống như một tấm vải mỏng vậy, rất nhanh quấn quanh tay phải của cậu.

Một cỗ lực lượng khó có thể tin truyền khắp toàn thân cậu, đáy mắt của cậu dường như có ánh sáng vàng đang chuyển động, tay phải của cậu tùy ý vung ra, chụp chân trái đang bay tới của Diệp Linh Đồng.

"Phốc!"

Khi cánh tay của câu vung ra, thì Lam Hiên Vũ cũng cảm nhận được lòng tự tin của mình dâng lên, thậm chí còn mang theo vài tâm tình thô bạo, mọi thứ xung quanh cũng biến chậm đi, bao gồm cái chân trái đang đá tới của Diệp Linh Đồng. Rất tinh chuẩn, cậu bắt được chân trái của nàng.

Nguyên bản Diệp Linh Đồng thấy hành động bắt chân của Lam Hiên Vũ, trong lòng của nàng rất khinh thường, tuy nàng là nữ, nhưng trong trạng thái Thiên Cương Bá Thể, nàng tin tưởng rằng, đừng nói là Lam Hiên Vũ, coi như là những đứa con trai của Cường Công Hệ cũng không có lực bắt lại.

Nhưng mà, tay của Lam Hiên Vũ cứ nhẹ nhàng bắt lấy chân nàng, khi bàn chân của nàng chạm vào tay của Lam Hiên Vũ. Thì nàng cảm giác như mình đá phải khối sắt vậy. Ngay sau đó, một cảm giác run rẩy từ trong linh hồn hiện ra, bắt đầu từ khi chân trái của nàng chạm vào Lam Hiên Vũ, cảm giác tê dại bủn rủn trong chớp mắt đã truyền khắp toàn thân nàng, nàng chỉ hừ nhẹ một tiếng, toàn thân của nàng mềm nhũn không xương giống như con rắn mà ngã xuống.

Vốn dĩ thì tay trái của Lam Hiên Vũ đã giơ lên, chuẩn bị phát động thủy nguyên tố. Nhưng cậu cũng không nghĩ tới, tại sao Diệp Linh Đồng đang đá mạnh mẽ như vậy mà tự nhiên ngã xuống

Sự biến hóa quá bất thình lình này làm cho các giáo viên hoảng sợ, Lam Hiên Vũ theo bản năng liền thu hồi nhánh Lam Ngân Thảo màu vàng ở tay phải của mình.

Những biến hóa này rất nhanh, cho nên giáo viên cũng không thấy rõ ràng là đã xảy ra chuyện gì.

Lam Hiên Vũ buông lỏng, Diệp Linh Đồng liền ngã xuống đất, thế nhưng cảm giác tim đập mãnh liệt vẫn quanh quẩn trong lòng của nàng, khiến cho nàng há to miệng ra, thở hổn hển.

Cung Anh Hào vội vàng chạy tới: "Diệp Linh Đồng, con không sao chứ?"

Thu Vũ Hinh cũng chạy đến bên cạnh, nàng là giáo viên nữ, nên dễ dàng hơn một tí, lập tức kiểm tra thân thể của Diệp Linh Đồng.

Lam Hiên Vũ ngơ ngác đứng bên cạnh, mà ánh mắt của các học sinh khác nhìn cậu thì rất cổ quái.

Nhất là những học sinh thuộc Cường Công Hệ.

Lúc trước Lam Hiên Vũ chiến thắng Hoàng Khải Phàm, thì bọn họ cũng không nói gì, nhưng mà, Diệp Linh Đồng khác Hoàng Khải Phàm nha! Cô nàng này không những là lớp trưởng, hơn nữa rất cường thế, tuyệt đối là một tồn tại vô địch của lớp.

Huống chi, đây cũng không phải là lần đầu tiên a! Thua thì cũng không sao, nhưng lần nào nàng thua thì rất kỳ lạ.

Lúc này Hoàng Khải Phàm đứng bên cạnh cách bạn học, nhỏ giọng thì thào: "Không phải lớp trưởng thích Lam Hiên Vũ chứ? Đây giống như cố ý thua vậy?"

"Lớp trưởng thích Lam Hiên Vũ!" Lập tức có một nữ hét lên.

Nhất thời, các học sinh náo động lên.

Diệp Linh Đồng đã tỉnh táo lại một chút, lúc này thì không ai buồn bực bằng nàng, tại sao mình thua? Dựa vào cái gì nha! Rõ ràng mình rất mạnh, một cước có thể đánh bại Lam Hiên Vũ rồi dành chiến thắng, cậu ta cũng mất đi thăng bằng, một cước đó, cậu ta không bị đạp bay mới lạ! Vì sao mình lại ngã xuống, Võ Hồn Thiên Cương Long của mình bị cái gì vậy?

Nhưng mà, đây không đơn giản là việc Võ Hồn mất hiệu lực, mà dường như cả cơ thể của mình cũng không khống chế nổi luôn rồi.

Ngay lúc này, tiếng nghị luận của các học sinh đã truyền tới, "Lớp trưởng thích Lam Hiên Vũ, cố ý để cho cậu ta…"

Diệp Linh Đồng chỉ cảm thấy rất bi phẫn, nàng mới chỉ là một cô bé sáu tuổi nha! Nước mắt ngay lập tức rơi xuống, nàng hét lớn: "Ta không có, ta không có thích cậu ta."

Nàng nhảy dựng lên, vọt nhanh tới trước mặt Lam Hiên Vũ, một tay đẩy Lam Hiên Vũ lảo đảo, sau đó cất bước bỏ chạy.

"Diệp Linh Đồng!" Chủ nhiệm ban một Cung Anh Hào kêu lên, thấy Diệp Linh Đồng không muốn dừng lại, nên vội vàng đuổi theo.

Biểu tình của Thu Vũ Hinh thì trở nên cổ quái, nàng nhìn thoáng qua Lam Hiên Vũ, một đứa nhóc sáu tuổi thì hiểu gì về tình yêu nam nữ chứ, điều này sẽ không xảy ra rồi. Nhưng yêu thích, thì cũng không hẳn là tình yêu nam nữ, mà cũng có thể là thưởng thức nha!

Tướng mạo của Lam Hiên Vũ, tuyệt đối có thể làm cho người khác gặp liền yêu thích. Chẳng lẽ, vì vậy mà Diệp Linh Đồng hạ thủ lưu tình với cậu?

Lam Hiên Vũ bị Diệp Linh Đồng đẩy một cái, cũng thấy rất kỳ lạ, trong lòng của cậu ta phiền muộn, ấn tượng với Diệp Linh Đồng cũng kém đi. Chẳng những nhằm vào mình, mà còn xấu tính như vậy.

Sau đó cậu dùng đôi mắt to vô tội nhìn về phía Thu Vũ Hinh, "Thu giáo viên, còn đánh nữa không?"

Thu Vũ Hinh liếc mắt đã không thấy bóng lưng của Cung Anh Hào nữa, sau đó lại nhìn về phía học trò cưng của mình, khóe miệng của nàng dần hiện lên nét cười, "Đương nhiên là tiếp chứ, được rồi, ban một, ai là người tiếp theo…"

Vì chừa mặt mũi cho Cung Anh Hào, và cũng muốn các học sinh khác rèn luyện, nên khi Lam Hiên Vũ đã thắng liên tục mười trận, thì Thu Vũ Hinh không cho cậu ra sân nữa. Còn về phần kết quả thi đấu của ban một, ban hai thì…

Rốt cuộc Lam Hiên Vũ cũng vì một trận chiến mà thành danh.

Nếu như nói lần đầu tiên cậu thắng Diệp Linh Đồng là may mắn, thế nhưng lần thứ hai thì sao?

Huống chi, cậu còn thắng liên tục mấy trận khác. Sự khống chế thủy nguyên tố rất tinh diệu của cậu, để lại ấn tượng sâu sắc cho các giáo viên, địa vị của cậu ở trong năm nhất ban hai tăng rất nhiều.

Cho nên khi tan học, Thu Vũ Hinh cũng rất nghiêm túc dặn dò cậu, nhất định phải minh tưởng thật nhiều, tranh thủ đề thăng tốc độ tăng cấp của Hồn lực.

Về đến nhà, Lam Hiên Vũ kêu lên: "Na Na lão sư, Na Na lão sư…"

Na Na đẩy cửa phòng đi ra, nhìn thấy được Lam Hiên Vũ, ánh mắt của nàng trở nên nhu hòa, "Về tới nhà rồi sao."

"Dạ vâng. Na Na lão sư, người có biết không? Hôm nay lớp của con có khóa thực chiến, con thắng được mười trận liên tiếp nha…" Lam Hiên Vũ chạy tới, kéo cánh tay của Na Na, sau đó kể cho nàng nghe chuyện hôm nay.

Na Na chỉ mỉm cười nghe, nhìn bộ dạng hưng phấn của cậu, không biết vì sao, nàng cảm thấy nội tâm trống rỗng của mình như được lấp đầy vậy.

"Na Na lão sư, vì sao con vừa cầm chân của Diệp Linh Đồng thì nàng liền ngã xuống vậy? Con còn chưa làm gì mà?"

Na Na ngơ người, lông mày cau lại, nói: "Chắc là Võ Hồn của con khắc chế Võ Hồn của nàng ta, cho nên mới xuất hiện tình huống này. Với lại, nếu như nàng không có ác ý với con, nếu như hai đứa con phối hợp đối địch, thì nàng sẽ được tăng tinh lực.

Lam Hiên Vũ nhếch miệng, "Nàng rất xấu tính, con không thèm làm đồng đội của nàng. Na Na lão sư, hôm nay người dạy con cái gì? Bộ pháp của ngài thật lợi hại, các bạn học khác đều không chạm được tới người con nha."

Na Na mỉm cười, "Năng lực thì phải cần chất lượng chứ không cần nhiều, con mới chỉ học được bộ pháp mở đầu mà thôi, còn rất nhiều điểm phải tăng cường. Khi dạy bộ pháp cho con ta sẽ kèm thêm chút kỹ xảo thực chiến. Đi thôi, chúng ta tới phòng tu luyện."

次の章へ