Sáu chữ đơn giản chứa đựng sự ngây thơ, đáng yêu và tình yêu sâu đậm của một cô gái khiến lòng Cảnh Hảo Hảo cũng thầm run rẩy khi nghe thấy câu này.
Cô lập tức chôn chân tại chỗ, không dám bước thêm bước nào nữa.
Cả hành lang và bên trong nhà vệ sinh đều lặng ngắt như tờ, không có bất cứ ai lui tới, thấp thoáng có thể nghe thấy tiếng nhạc du dương truyền đến từ yến tiệc đằng xa. Nhưng dù thế nào đi nữa, không có ca khúc nào có thể êm tai bằng giọng nói của Diên Hoa trong nhà vệ sinh lúc này.
"Anh Lương Thần… Em thật sự rất thích anh. Anh có thích em không?"
Cảnh Hảo Hảo lập tức nín thở, tay vô thức siết chặt thành nắm đấm. Cô phát hiện, giờ khắc này đây, dường như người tỏ tình không phải là Diên Hoa mà là chính cô vậy.
Cô căng thẳng tới mức hai chân mềm nhũn, suýt nữa thì không đứng vững.
Cô muốn nghe đáp án của Lương Thần, lại sợ nghe thấy đáp án của anh.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください