Năm giờ chiều ở Vienne, thủ đô nước Áo, cuối cùng Triệu Lương Trạch cũng tỉnh lại.
Anh ta ngủ từ hai giờ sáng, đến giờ ước chừng đã ngủ được mười lăm tiếng.
Sau khi tỉnh dậy, anh ta đói héo cả ruột, may mà Hoắc Thiệu Hằng đã gọi sẵn đồ ăn bên ngoài, để vào phòng cho anh ta rồi.
Anh ta bò dậy, không thèm dùng đến dao dĩa dùng tay bốc thức ăn ngấu nghiến.
Hoắc Thiệu Hằng đứng hút thuốc một mình ngoài ban công, đầu óc anh hoàn toàn trống rỗng, chẳng nghĩ gì cả.
Hai thành viên trong tổ A bị thương ở chân nên không thể bắt họ tiếp tục thực hiện nhiệm vụ được, Hoắc Thiệu Hằng dự định sẽ tự ra trận.
Các thành viên của tổ B và tổ C đều đã sẵn sàng xuất phát.
Ăn uống no say rồi, Triệu Lương Trạch mới mặc quần áo đi ra ngoài, nói với bóng lưng hiên ngang của Hoắc Thiệu Hằng: "Hoắc thiếu, có thể bắt đầu chưa?"
Hoắc Thiệu Hằng không quay đầu lại, chỉ gật đầu đáp, "Bắt đầu!"
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください