"Không bán!"
Trong lòng Vương Bảo Nhạc vô cùng khó chịu, mình chỉ mới có 10 mảnh mà đối phương đã tận 19 rồi. Trong lòng hắn cảm thấy rất bực bội nhưng nghĩ đến đây là thành quả do mình tự lực cánh sinh thì không khỏi kiêu ngạo trở lại, xoay người muốn đi tiếp.
Thanh niên Kim Đa Minh vẫn mỉm cười như cũ, dường như vẻ tự tin của hắn sẽ không bao giờ biến mất. Lúc này, hắn nhìn bóng lưng của Vương Bảo Nhạc, thản nhiên mở miệng.
"Một thanh Pháp Binh cấp bảy đổi lấy một mảnh vỡ, ngươi... có đổi hay không?"
Hắn nói xong bèn trực tiếp lấy một thanh chiến đao ra khỏi vòng tay trữ vật, trực tiếp để bên cạnh, tay phải đè lên đó nhìn Vương Bảo Nhạc.
Thanh chiến đao này vừa ra thì lập tức có một cỗ sát khí kinh người nháy mắt bộc phát từ trên thân đao, tạo thành một cỗ gió lốc màu đen ở xung quanh, ầm ầm vang vọng bốn phương, đồng thời còn như huyễn hóa thành một con cá sấu khổng lồ màu đen bên trong cơn lốc đó!
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください