"Chúng tôi tin rằng, chắc chắn Nguyệt Nhi có nỗi khổ tâm riêng của nó, nếu như có thể quay về thì nó đã quay về từ lâu rồi!"
Tay Hề Nguyệt buông thõng bên người từ từ nắm chặt rồi lại từ từ thả lỏng. Vào thời khắc này, gánh nặng trong lòng cô vơi đi khá nhiều, cảm thấy thoải mái và ấm áp khó mà miêu tả bằng lời, cũng xen lẫn chút bi thương. Điều mà An Lăng Nguyệt đến chết vẫn âu sầu nhất định là lo cho nhà họ An Lăng, lo lắng rằng mình vẫn bị những người thân yêu căm hận?
Nếu như bà biết người thân đều tha thứ cho bà, tin tưởng bà, nhất định bà vui lắm nhỉ? Nhưng tiếc rằng, An Lăng Nguyệt không thể biết được nữa.
Hề Nguyệt nhẹ nhàng thở hắt ra một hơi: "Đúng vậy, nếu như về được thì An Lăng Nguyệt nhất định sẽ trở về, chỉ là bà ấy không thể về được nữa, bởi vì bà ấy đã chết từ hai mươi mấy năm trước rồi."
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください