Trong mắt Hề Nguyệt lóe lên tia sáng khác lạ, cô trầm giọng nói: "Thế nào, cô quen biết An Lăng Nguyệt sao?"
"Không… không! Không phải!" An Lăng Nghiên hoảng loạn lắc đầu lia lịa, bước chân lảo đảo lùi về sau mấy bước, "Nhất định là ta nhớ nhầm rồi, không phải cùng một người, không phải cùng một người đâu."
Hề Nguyệt khẽ nhíu mày, cô còn định hỏi thêm nhưng An Lăng Nghiên đã hoảng sợ cúi đầu, không dám đối mặt với cô.
Phản ứng này của An Lăng Nghiên càng khiến Hề Nguyệt cảm thấy kỳ lạ. Cô nhìn về phía Tần Nguyên Chí, lạnh nhạt truy hỏi: "Ngươi cũng biết An Lăng Nguyệt à?"
"Ai… ai mà không biết An Lăng Nguyệt chứ!" Tần Nguyên Chí lộ ra vẻ mặt khinh thường, gã lạnh nhạt châm chọc, "Nhà họ An Lăng sa sút đến tình cảnh hiện nay, phần lớn cũng nhờ được cung Yêu Nguyệt tuyển chọn làm thánh nữ đấy. Mặc dù chuyện này đã qua hai mươi mấy năm, nhưng ở Ám Vân giới còn không ít người biết đấy!"
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください