Cuối cùng, chỉ còn lại cậu thiếu niên mặc trang phục đỏ rực đứng giữa đám xác chết chất chồng thành đống, ánh mặt trời chiếu rọi vết sẹo dữ tợn do đao kiếm gây ra trên khuôn mặt cậu, làn da trắng nõn, vết sẹo thì đỏ lòm, làm bật lên dáng vẻ giống như Tu La đến từ địa ngục của cậu.
"A a a a!" Vu y hét toáng lên như kẻ điên, "Yêu nữ và kẻ đồng hành của ả giết người! Các ngươi đã nhìn thấy chưa, yêu nữ là kẻ do ác ma phái đến huỷ diệt bộ lạc chúng ta. Các ngươi tin tưởng ả, cho nên mới rước về vận hạn như thế đấy."
"Chỉ có giết chết bọn chúng, thần Bàn Ác mới quan tâm tới chúng ta lần nữa, giết! Mau giết bọn chúng!"
Song, tiếng kêu hò khơi dậy hào khí vừa dứt, đột nhiên bóng hình đỏ rực nhoáng lên trước mắt bà ta. Chỉ trong tích tắc, vu y đứng im như phỗng. Bởi vì trong chớp mắt, thiếu niên áo đỏ vừa ở cách xa cả trăm mét đã đứng sừng sững trước mặt bà ta, con ngươi đen huyền như đầm nước sâu không thấy đáy, lạnh lùng in bóng dáng vẻ sợ hãi hoang mang của bà ta.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください