Thấy tên sát thần Hề Nguyệt kia đi rồi, nụ cười tươi tắn trên gương mặt quản sự lập tức biến thành ghét bỏ: "Ngươi chính là người bị người ta đồn là đồ vô dụng Trúc Cơ kỳ đi cửa sau để được vào phân viện Hoang Y đúng không? Chậc chậc, ta còn nghĩ một tên vô dụng như ngươi biết phải sống thế nào ở học viện Thần Y này đây! Hóa ra là ngươi định ôm chân Hề Nguyệt à!"
"Ta không phải đồ vô dụng, ta cũng không ôm chân ai cả!" Đồng Băng kích động đến mức cả người run run, giọng nói gần như nức nở nghẹn ngào: "Ta và Hề Nguyệt đều là Trúc Cơ kỳ như nhau, tại sao ta phải đi ôm chân công tử ấy chứ. Ta thi vào đây bằng chính thực lực của mình."
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください