Thiếu nữ áo hồng vừa nghe vậy thì mặc kệ, cô chống hông, phồng má tức giận nói: "Ta vô lễ chỗ nào hả? Ngươi mới là đồ vô lễ! Sư phụ từng nói Tiểu Thố ngoan ngoãn nhất! Ngươi còn gọi ta là con nhóc quê mùa, ngươi mới là con nhóc quê mùa ấy, cả nhà ngươi đều quê mùa!"
Thiếu nữ áo hồng chỉ thẳng vào mặt Nhậm Tuyết Linh và nha hoàn áo xanh kia, chỉ trích một cách vô cùng hùng hồn.
Hột Khê đứng bên cạnh nghe vậy cũng phải bật cười trước cô nhóc đáng yêu này. Vừa rồi cô chỉ thấy cô nhóc rất thú vị, không ngờ cô nhóc này còn học được cả mấy câu nói lưu hành trên mạng trong kiếp trước của cô nữa.
Nha hoàn áo xanh là người ở bên Lục Chỉ Hi, trước giờ toàn được người ta tôn trọng, nào đã từng bị chỉ trích như thế này bao giờ, nghe vậy cô ta lập tức thay đổi sắc mặt.
Có điều cô ta còn chưa kịp làm gì thì Lục Chỉ Hi đã sầm mặt trách mắng: "Lục Nhân, ngươi đúng là càng ngày càng ngang ngược! Còn không mau xin lỗi cô nương này đi!"
"Tiểu thư!"
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください