Thẩm Tinh Nhược gật đầu thật mạnh, tức đến nỗi cả khuôn mặt nhỏ nhắn đều nhăn lại, "Đám tiểu nhân nhà họ Phụng đều là một lũ vừa đê tiện vừa nham hiểm, làm như vậy vì muốn ngăn cản phái Thanh Hà bọn muội lớn mạnh, thực lực tổng hợp của trưởng lão nhà họ Phụng bọn chúng không so được với bọn muội nên mới dùng những chiêu trò đê tiện, muốn để cho thực lực của bọn muội ngày càng thụt lùi. Quả là một đám người không biết xấu hổ mà!"
Hột Khê khó hiểu nói: "Chẳng lẽ phái Thanh Hà không thể mua đan dược từ những cửa hàng khác sao?"
Một nghìn viên đan dược cỏn con này, Thánh Đức Đường nho nhỏ của cô còn có thể luyện chế ra được, thì phái Thanh Hà là một môn phái lớn, chẳng lẽ không thể tìm ra một nơi cung cấp hàng hóa sao?
"Hề Nguyệt, đệ bị ngốc hả?" Cốc Lưu Phong vừa nhìn đã hiểu ý của Hột Khê, không nhịn được mà bật cười hỏi, "Đệ nghĩ xem, dưới bầu trời này có bao nhiêu đan dược của các dược đường không có nguồn gốc từ hiệp hội thầy thuốc chứ?"
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください