Trên khuôn mặt Tần chưởng quầy lộ ra một nụ cười tham lam, chỉ cần gã bắt được thằng nhóc này ở Tề Sinh Đường, không lẽ thầy thuốc Tạ lại không nể mặt gã hay sao, đến lúc đó gã muốn vơ vét chút đỉnh lợi lộc sẽ dễ như trở bàn tay thôi.
Nghĩ đến đấy, Tần chưởng quầy lập tức hét to: "Trước mắt không giết thằng nhãi này, bắt sống nó cho ta!"
Tần chưởng quầy nói như vậy, Tần Hải lại không bằng lòng, tuy rằng lúc đó vết thương trên tay hắn đã ngừng chảy máu, nhưng từng trận đau đớn giày vò vẫn không ngừng ập đến tra tấn thể xác lẫn tinh thần hắn, khiến lòng hắn đầy ắp sự oán hận.
Hơn nữa bị đứt mất bàn tay rồi thì cũng đồng nghĩa với việc cơ hội bản thân thăng cấp sau này cũng đã mất, làm sao hắn có thể để yên, "Cha, không phải cha nói là sẽ báo thù cho con sao? Sao giờ cha lại tha cho thằng nhãi đó!"
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください