"Sao chị kia vẫn chưa tới đây nhỉ?"
Nói xong, Tiểu Miêu Miêu buông tay Hạ Lâm ra, chạy về.
Catherine vẫn chưa thu lại ánh mắt oán hận, cứ thế đột nhiên bị túm lấy lôi đi. Cảm giác có một bàn tay mềm mềm ấm áp truyền đến từ lòng bàn tay, Catherine sững sờ nhìn nét mặt tươi cười của Tiểu Miêu Miêu.
"Chị ơi, chúng ta đi xem tivi đi!"
Nhìn gương mặt đáng yêu của Tiểu Miêu Miêu, Catherine bĩu môi, không thốt ra được lời từ chối, để mặc Tiểu Miêu Miêu nắm tay mình. Nhìn thấy Catherine được Tiểu Miêu Miêu dắt qua, Hạ Lâm mặt mày tối đen lại. Không hiểu sao cô bé lại không có cảm tình với cô nàng Catherine này.
Tiểu Miêu Miêu còn nhiệt tình lấy đồ ăn vặt và đồ uống trong ngăn kéo của mình ra, bày hết lên bàn.
"Chị cứ ăn thoải mái nhé, đừng khách sáo." Tiểu Miêu Miêu hiếu khách, nói rất khảng khái: "Nếu chị không thích mấy thứ này thì nói nhé, em sẽ bảo dì làm bánh pudding cho chị ăn."
"Không cần đâu, mấy thứ này rất ngon."
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください