Miêu Kỳ Phong đã ăn hết cây kẹo mút trong miệng, cậu ta đứng thẳng người, nhướng đôi mắt đào hoa mang đầy vẻ gian xảo.
"Khi em trả lời câu hỏi của thầy, thì thầy trả lời câu hỏi của em trước đã."
Giáo viên thể dục liếc nhìn Miêu Kỳ Phong, trong lòng bỗng có một dự cảm không hay.
Miêu Kỳ Phong nhướng mày: "Thầy ơi, chắc không phải thầy không dám đâu nhỉ!"
Dám cò kè mặc cả, khiêu khích với giáo viên thể dục, cả trường này chắc là chỉ có mỗi một mình Miêu Kỳ Phong thôi. Ai bảo ba của người ta là cổ đông của trường này, nắm giữ toàn quyền trong tay chứ! Mặc dù rất không muốn, nhưng giáo viên thể dục vẫn bực bội đồng ý.
"Hỏi đi!"
"Bình thường thầy có đánh vợ của thầy không?"
Miêu Kỳ Phong vừa dứt lời, giáo viên thể dục bỗng cảm thấy ngượng ngùng, đây là cái câu hỏi vớ vẩn gì thế này. Anh ta còn chưa kết hôn nữa, làm gì có vợ cơ chứ.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください