Kỷ Dạ Mặc đến bên Nguyễn Tây Hạ trước, vừa chạm vào tay cô anh đã cảm thấy nhiệt độ cơ thể cô không bình thường. Kỷ Dạ Mặc cau mày sờ trán cô thăm dò nhiệt độ, khẽ mắng: "Cậu không nhận ra cô ấy đang sốt sao? Còn để cô ấy ở bên ngoài hứng gió lạnh!"
Lương Thiên Lý lập tức ngây người, bây giờ nghĩ lại thì đúng là vừa rồi sắc mặt cô tái nhợt, còn hơi đỏ lên, thế nhưng vừa rồi anh ta chỉ lo nổi cáu, không hề chú ý đến phương diện này.
Anh ta hậm hực sờ mũi: "Tôi gọi bác sĩ đến."
Sắc mặt Kỷ Dạ Mặc âm trầm, anh ôm ngang người Nguyễn Tây Hạ lên đi vào trong phòng.
Dì Lưu lấy khăn và đá tới, Kỷ Dạ Mặc tự tay đắp lên cho Nguyễn Tây Hạ. Khoảng mười mấy phút sau, cuối cùng bác sĩ cũng tới.
Nhìn Nguyễn Tây Hạ sắc mặt tái nhợt nằm trên giường, Kỷ Dạ Mặc cố nén cơn giận muốn bùng nổ, tóm cổ Lương Thiên Lý lên đấm vài cú.
Lương Thiên Lý tự biết mình đuối lý nên không trả đòn, bị đánh thê thảm đến mức dựa vào tường thở dốc.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください