Cố Hạo Đình kéo ghế để Tô Tiểu Miêu ngồi trước rồi mới ngồi đối diện với cô, động tác vô cùng lịch lãm, tao nhã.
Tô Tiểu Miêu liếc nhìn cửa phòng Điểm Điểm, hỏi bác Long: "Điểm Điểm đâu rồi? Nó chưa dậy sao?"
Bác Long mím môi cười: "Điểm Điểm nói là không ngủ được nên đã dậy đánh răng rửa mặt rồi ăn sáng trước rồi. Trình Dật đã đưa cậu ấy đến nhà trẻ."
"Đi từ lúc mấy giờ vậy ạ?" Tô Tiểu Miêu kinh ngạc.
"7 giờ 10 phút đã đi rồi." Bác Long vừa nói vừa bưng bữa sáng lên cho họ.
Mới 7 giờ 10 phút, đến trường mẫu giáo làm cái quái gì!
Tô Tiểu Miêu quay sang nhìn Cố Hạo Đình: "Tuy em cảm thấy thằng bé thích đến trường, nhưng có phải hơi quá rồi không?"
Cố Hạo Đình nhìn lại cô, "Cái gì đến sẽ đến, nó đã chọn rồi thì cứ để nó đến trường như mong muốn đi."
Cô cũng chỉ biết "ừ" một tiếng, nhưng lòng vẫn thấp thỏm lo âu. Dù sao cũng chính cô muốn cho Điểm Điểm đến trường.
"Cuộc họp của nội các bắt đầu lúc mấy giờ?" Cô hỏi.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください