webnovel

Chương 61: Đi vào quỹ đạo

編集者: Nguyetmai

Địa điểm thu âm đã chọn xong, mọi thứ cũng nên bắt đầu đi vào quỹ đạo. Dưới sự trợ giúp của Tống A Sinh, Tống Á đăng ký thành lập Công ty Quản lý Bản quyền và Tài sản A+, sau đó lấy bản quyền của "Thrift shop" và "Gửi De Klerk" đều chuyển sang cho công ty này. Nhờ có hai bài hát xuất sắc cộng thêm bản quyền sáng tác hòa âm, hắn còn có thể rất dễ dàng vay tiền từ ngân hàng, phòng ngừa trường hợp dòng tiền bị đứt đoạn.

Cá nhân Tống Á lại rót vào năm trăm nghìn đô cho công ty mới, sau đó khoản tiền đầu tư ban đầu của A+ Studio và Công ty Đĩa nhạc A+A+ sẽ được vay từ công ty mới này, công ty quản lý bản quyền này này sẽ tồn tại độc lập cùng hai công ty kia mà không phải là công ty con. Nếu sau này có mắc sai sót trong quá trình đầu tư, Tống Á chỉ cần lựa chọn phá sản là có thể tránh khỏi nguy hiểm.

A+ Studio đã vay một trăm nghìn đô. Trừ tiền lương của Dyle và tiền thiết bị ra, Tống Á còn phải chi trả tiền phí cố vấn cho một tay sừng sỏ về âm thanh tại Silicon Valley để mỗi cuối tuần anh ta tới Chicago làm việc cho mình. Ngoài ra, hắn còn phải trả phí thuê các nhạc sĩ tham gia chế tác bản hòa âm. Mặt khác, công ty này còn phải lấy ra "vàng thật bạc thật" để mua bản quyền bản hòa âm bài hát của Tống Á. Mặc dù chỉ là việc tiền chuyển từ tay trái sang cho tay phải, nhưng trên sổ sách vẫn phải tính toán rõ ràng.

A+ Audio vay hai trăm nghìn đô, dùng để trả tiền thuê căn nhà số 401A và chi phí lắp đặt thiết bị cho phòng thu âm mới. Phòng thu âm này có trách nhiệm sản xuất ca khúc mới "I Feel It Coming". Số tiền này còn bao gồm tiền công cho Dyle và Aiur, đương nhiên, thù lao của những ca sĩ mà Tống Á ký kết cũng không thể thiếu.

Một trăm năm mươi nghìn đô la giao cho người môi giới cổ phiếu mua lại một phần tổ hợp đầu tư, bao gồm cổ phiếu của một loạt các doanh nghiệp phần cứng như IBM, Wagan Computer, dụng cụ Texas, NSC, Intel, Cisco, Compaq, còn về phần mềm... Bây giờ thị trường rất hỗn loạn, cổ phiếu của rất nhiều công ty vụt tăng giá rồi lại nhanh chóng phá sản, Tống Á thật sự không dám chen chân.

Còn lại năm mươi nghìn đô la, hắn đầu tư vào hai bộ phim kinh phí thấp của Leonardo Dicaprio sẽ sản xuất trong năm sau.

Hiện nay ba công ty này đều không có nhân viên tài vụ và pháp vụ độc lập. Toàn bộ các công việc được Tống Á bàn giao cho Tống A Sinh và Goodman.

'Chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đầy đủ', Tống A Sinh tìm một đội gia công nội thất người Hoa nhanh chóng đến sửa sang văn phòng. Khi Dyle đến Chicago, vừa đúng lúc họ hoàn thành xong việc lắp đặt. Mặc dù có chút sơn còn chưa khô, nhưng cũng không đến nỗi hít vào làm ảnh hưởng đến sức khỏe. Tống Á và Aiur chính thức bắt đầu công việc. Công ty vận chuyển thiết bị âm nhạc cũ kĩ của Joe từ trong kho hàng đến công ty, hai người bắt đầu chỉ huy công nhân dựng phòng thu âm.

Một khi công ty này đi vào hoạt động, mỗi phút mỗi giây đều là đốt tiền, Tống Á ngoại trừ đến trường và luyện thanh thì mỗi ngày còn phải dành phần lớn thời gian để ký tên phê duyệt các khoản chi tiêu.

"Một khối vật liệu cách âm rơi từ trên tường xuống. Anh hãy nhanh chóng cho người làm lại đi."

"Cái gì giá đỡ Microphone có giá ba trăm đô?"

"Vì một hiệu quả âm thanh mà phải thuê tận năm nghệ sĩ violon chuyên nghiệp? Quá đắt, nếu chỉ để thu demo thì thuê những người nghiệp dư là được rồi."

"Chúng ta sẽ không trả hóa đơn massages tại khách sạn cho lão già ở Silicon Valley kia!"

"Máy hát cũ của lão Joe không thể dùng sao? Các mẫu máy mới có nhiều tính năng thật đấy nhưng... thôi quên đi, không thể tiết kiệm số tiền này được."

"Phải đặt thêm một cây đàn synthesizer hãng Yamaha đúng không? Anh hãy chọn lựa cây đàn nào có giá thấp nhất."

Tống Á ôm điện thoại vừa lầu bầu vừa ký tên, bên ngoài bỗng vang lên tiếng gõ cửa, Aiur nhường Hayden đi vào trước.

"Wow, chỗ này không tệ."

Hayden vừa đi vào đã bắt đầu nịnh nọt: "Hai tấm biển ngoài cửa của A+ Studio và A+ Records được thiết kế rất tốt."

Tống Á ngẩng đầu lên, nhìn quanh cái văn phòng chỉ có một chiếc bàn giá rẻ và một giá treo quần áo.

"Ha ha ha, hiện tại văn phòng có chút đơn sơ, về sau sẽ tốt thôi."

Hayden đi đến chiếc ghế gấp đến phía đối diện với Tống Á rồi ngồi xuống: "Việc sản xuất ca khúc như thế nào rồi?" Anh ta nói.

"Vẫn còn ở giai đoạn đầu, bên anh thì sao? Điều kiện của các công ty New York là gì?" Tống Á hỏi.

Hayden lấy từ trong túi ra một cuốn sổ tay nhỏ, mở ra nói: "Bên SBK, thái độ của Daniel rất rõ ràng, anh ta bảo cậu thay đổi giọng hát, không thể hát giống MJ. Anh ta không muốn để người ngoài cho rằng SBK nâng đỡ một ca sĩ bắt chước MJ. Anh ta không thể chịu nổi nếu đến lúc đó bộ máy truyền thông của Sony Colombia, nơi MJ đang trực thuộc khởi động chiến dịch công kích mỉa mai. Chỉ cần cậu đồng ý thay đổi giọng hát, anh ta đồng ý thảo luận thêm về những điều kiện khác. Đương nhiên, cho dù cậu quyết định việc này như thế nào, tôi nghĩ khi cậu đến New York việc đầu tiên nên đến hỏi thăm Daniel."

"Như vậy thì chẳng còn gì để bàn đâu?"

Bây giờ Tống Á vẫn không muốn sửa đổi ca khúc gốc đã được thấy qua 'Thiên Khải'. Nếu như về sau Thiên Khải lại xuất hiện nhiều hơn thì lúc đó sẽ bàn chuyện này sau, hơn nữa... "Anh có biết chuyện của Robert không?" Tống Á hỏi Hayden.

"Chuyện gì?" Hayden hỏi lại.

"Dyle nói với tôi, Robert thực ra không bị phái đi Manila. Sau khi Daniel đưa tôi về Chicago, Robert quay lại SBK như không có chuyện gì xảy ra cả. Mọi người ở đó đều biết, chỉ có tôi là chẳng biết chuyện gì." Hắn chỉ vào Hayden: "Tốt nhất là anh cũng không biết chuyện này."

"Tôi thật sự không biết." Hayden nhún vai: "Tên Dyle này, vừa rời khỏi SBK đã đi tố cáo..."

Anh ta thấy Tống Á trừng mắt nhìn liền nói: "Tuy tôi không biết, nhưng có thể đoán ra được, sau khi Daniel lên làm tổng giám đốc SBK, muốn gộp tài nguyên của EMI ở Bắc Mỹ vào cùng một chỗ, anh ta lại để mắt đến vị trí tổng giám đốc của công ty đĩa nhạc EMI ở Bắc Mỹ, Robert... thì lại có quan hệ rất tốt với bên tổng công ty EMI ở Anh quốc."

"Những công ty khác thế nào rồi?" Nếu như không có ý định hợp tác với SBK nữa, Tống Á cũng lười phải suy nghĩ đến họ.

"Ngược lại Atlantic Ocean Record lại không phản đối nhiều về giọng hát của cậu, nhưng tổng giám đốc Douglas vẫn kiên trì điều kiện trong một năm phải ra album, hơn nữa còn nói sẽ giảm phần tài nguyên tuyên truyền sau khi ra mắt ca khúc xuống."

"Về phần Sony Colombia, Mottola thậm chí không có hứng thú để nói chuyện với tôi. Ông ta vẫn giữ câu nói trước kia, nếu như thành phẩm hoặc bán thành phẩm của cậu có thể làm ông ta thoả mãn, ông ta sẽ hỗ trợ cậu phát hành bài hát với đãi ngộ dành cho ca sĩ hạng hai."

"Điều kiện của các công ty lớn khác còn không bằng ba công ty này, một số công ty vừa và nhỏ có chủ động đến gặp tôi, nhưng..." Hayden chỉ vào bàn làm việc của Tống Á: "Cậu đã tự lập công ty, cần gì phải nhờ vào bọn họ chứ?"

Lời nói của Hayden rất có lý. Tống Á bình tĩnh suy nghĩ một lúc. Nếu như lần trước có thời gian nói chuyện với Ice Cube, có lẽ hắn thật sự đã muốn học hỏi Ice Cube làm sao để liên kết toàn bộ DJ người da đen ở nước Mỹ lại giúp mình tiến xa trên bảng xếp hạng. Sau đó, dựa vào vị trí trên bảng xếp hạng để đi tuyên truyền cho ca khúc. Nhưng Ice Cube đã nhanh chóng rời đi, hiện giờ cậu ta đã tham gia vào đoàn làm phim rồi. Cậu ta tham gia đóng phim điện ảnh "Những chàng trai đường phố" dự kiến sẽ công chiếu vào tháng bảy năm sau, bộ phim "Trở lại eo biển xanh" của Milla thì công chiếu vào tháng Tám, một trước một sau, đều được phát hành bởi Colombia Pictures.

"Chỉ có thể thu âm bán thành phẩm trước, chờ phần nhạc đệm của bài hát này có hình thức cơ bản, tôi nghĩ các công ty đĩa nhạc lớn sẽ thay đổi suy nghĩ từ chuyện này."

Tống Á không ngờ rằng ở thời đại này ca khúc xuất hiện ở thiên khải lần thứ ba này lại flop đến vậy, bây giờ cậu chỉ có thể hy vọng kỹ thuật hòa âm và thu âm sẽ giúp gỡ gạc lại phần nào.

Sau khi tiễn Hayden ra về, Tống Á lại tiếp tục bận rộn làm việc: "YO!" Không biết qua bao nhiêu lâu, Aiur đi vào: "Chúng ta về nhà thôi." Anh ta nói.

Tống Á nhìn thời gian, đã mười một rưỡi đêm.

"Được thôi." Tống Á và Aiur đi ra khỏi văn phòng, thấy được đèn trong phòng thu âm vẫn sáng. Dyle vẫn còn rất hăng hái làm việc, anh ta vẫn đang chỉnh sửa bản demo hồi ban ngày.

"Hai người đi đi, tôi phải mất thêm một lúc nữa mới làm xong."

Dyle đã thuê phòng ở gần đây, anh ta và bạn gái đều chuyển đến đây sống, có lẽ định cắm rễ ở Chicago rồi.

Trước cửa, Tống Á thu thập mấy bản sơ yếu lý lịch của những người muốn trở thành ca sĩ nhét trên khe cửa, hắn lật giở sơ qua, thấy trong số này có một bản sơ yếu lý lịch của một cô gái người da đen có kèm theo ảnh.

"What the f*ck!"

Khi lật đến bức ảnh cuối cùng, hai người nhìn thấy một vật hơi chói mắt, Aiur bèn kêu to.

Tống Á trợn mắt xem thường, cầm tập lý lịch đó ném vào máy cắt giấy.

Aiur lái xe, hai người kéo lê thân thể mỏi mệt về nhà...

"Surprise?"

Vừa mở cửa, gian phòng tối đen đột nhiên sáng lên, dì Tô Thiến ôm Freddy, Tony và Ống Giảm Thanh, Connie và Tyrone, còn có Emily, mỗi người đều cầm một ống pháo giấy bắn ra những dải màu bay múa trong phòng, trên mặt bàn đặt một cái bánh ngọt lớn.

Trên tường vừa vặn chỉ mười hai giờ.

Tống Á nhìn về phía Aiur đang đứng ở sau lưng mình. Anh ta cười ngây ngô vì vừa thực hiện được một mưu kế cao siêu, tiến đến vỗ bả vai hắn: "Sinh nhật vui vẻ, APLUS."

"A đúng rồi, qua mười hai giờ chính là sinh nhật của chủ cũ cái thân thể này..."

次の章へ