Hoắc Nhất Ninh không kịp giải thích, trực tiếp ra lệnh: "Lập tức bắt giữ Khương Dân Hải."
Khách sạn Tần Thị.
Cốc, cốc, cốc.
Nữ phục vụ gõ cửa ba tiếng rồi nhẹ nhàng lên tiếng: "Xin chào."
Trong phòng vọng ra tiếng của một người đàn ông: "Ai đấy?"
Nữ phục vụ trả lời: "Tôi là phục vụ phòng ạ."
Mười mấy giây sau người trong phòng mới mở cửa. Vừa liếc mắt nhìn cửa phòng một cái, ông ta thoáng đờ đẫn rồi vội đẩy người ra bỏ chạy.
Thang Chính Nghĩa sờ khẩu súng ở thắt lưng, đang nghĩ không biết có nên rút súng ra hay không thì đội trưởng của các anh đã rút một chai rượu vang từ trên xe đẩy của phục vụ, xóc xóc trong tay nhắm một chút, rồi ném vù ra ngoài.
"Á!"
Khương Dân Hải kêu lên một tiếng đau đớn, bị ném trúng bắp chân nên ông ta ngã sấp xuống sàn.
Thang Chính Nghĩa thầm like cho đội trưởng một cái.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください