Cảnh Hi bế Ngưu Ngưu đi về phía cửa nhà họ Kim. Từ xa cô đã nhìn thấy một bóng người đứng ở trước cửa, đó là cha của Ngưu Ngưu.
"Sao anh lại ra đây? Anh Hắc Ngưu?" Cảnh Hi đi tới trước mặt hắn rồi hỏi.
"Tôi ra xem xem bao giờ hai người về nhà, đúng lúc thật." Mặc Ngự Thiên thấy cô bế đứa bé cực kỳ vất vả nên hắn vươn tay ra: "Đưa thằng bé cho tôi."
"Không sao đâu, tôi bế được mà."
Cảnh Hi không buông tay ra mà vẫn tiếp tục bế đứa nhỏ, đi vào nhà.
Mặc Ngự Thiên cũng đi vào theo, hắn hỏi: "Vừa rồi ai đưa cô về đây thế?"
Hắn có để ý chiếc xe vừa rồi đưa Cảnh Hi về, chiếc xe này sang trọng như thế, chắc chắn không phải là một chiếc xe bình thường.
"Là quốc vương bệ hạ, tôi nói ra có thể anh không tin, đúng lúc anh ta cũng đến bệnh viện nên tiện đường đưa tôi về."
Cảnh Hi cảm thấy đây là một chuyện rất vinh dự, có nói với hắn cũng không sao đâu.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください