Chỉ nhìn sát khí của Ông Trùng, Hàn Sâm cũng biết trước kia chắc chắn ông ta là một kẻ hung ác giết người vô số, nếu không thì tuyệt đối không có được khí thế ấy.
Hàn Sâm thầm than một tiếng, biết mình vẫn còn quá non, không thể moi ra được gì từ miệng lão già này, bèn nói thẳng: "Ông Trùng, hôm qua tôi cũng có mặt ở sơn cốc."
Thân thể Ông Trùng run lên, ánh mắt nhìn Hàn Sâm lom lom.
"Ông Trùng, người đó là con trai ông phải không? Chẳng phải anh ta muốn ông tìm người giúp đỡ sao? Tôi nghĩ là tôi có thể giúp một tay đấy." Hàn Sâm ném ra con át chủ bài cuối cùng của mình, muốn đổi lấy tin tức từ chỗ Ông Trùng.
Sát khí trong mắt Ông Trùng cũng không vì thế mà biến mất. Ông ta vẫn nhìn chòng chọc Hàn Sâm: "Sao cậu lại biết đến Hoàng Hôn?"
"Tôi đã gặp cô ấy." Hàn Sâm không do dự, lập tức kể đầu đuôi chuyện gặp Hoàng Hôn ở di tích Tinh tộc cho Ông Trùng nghe.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください