Trên sân huấn luyện có đặt một máy đo sức mạnh, Lưu Manh đánh một đấm thật mạnh lên trên máy, con số hiển thị trên màn hình nhảy lên vùn vụt, cuối cùng dừng lại ở số 1203.
"Tố chất thân thể của tôi cỡ bấy nhiêu, thuật gen siêu hạch cao nhất đã mở được ba khóa gen. Nếu trình độ của anh chưa đạt đến mức này thì tôi sẽ mở một khóa gen hoặc là khống chế sức mạnh của mình trong phạm vi nhất định." Lưu Manh nói.
"Không cần đâu, cứ dùng hết sức là được, bằng không có thắng cũng chẳng nghĩa lí gì." Hàn Sâm liếc nhìn máy đo sức mạnh rồi trả lời.
Hai mắt của Lưu Manh sáng lên: "Hay lắm, rất hợp với ý tôi. Anh rành loại binh khí nào thì cứ dùng thoải mái."
"Nắm đấm của tôi không thua gì binh khí đâu." Hàn Sâm bình tĩnh đáp.
"Được, vậy thì tôi không khách sáo nữa." Trên người Lưu Manh bỗng bốc lên một ngọn lửa đỏ hừng hực, vung quyền đánh tới chỗ Hàn Sâm, xé rách cả không gian giống như người lửa.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください